Không khuất phục, kiên trì bám trụ quê hương
Biểu tượng văn hóa của Mỹ Nông không ngừng thay đổi theo thời gian. Từ các điểm tham quan di tích lịch sử như Lầu Đông Môn và Đình Chữ Kính được xây dựng vào thời nhà Thanh, đến những hình ảnh tượng trưng cho làng Mỹ Nông như Bantiao Khách Gia hay ô giấy dầu Mỹ Nông và gần đây là những đại biểu của văn hóa nghệ thuật Mỹ Nông như nhà văn Chung Lý Hòa (Chung Li-ho), Chung Thiết Dân (Chung Tie-min) và ban nhạc Sheng-xiang.
Có thể thấy rõ, thị trấn Mỹ Nông không chỉ có văn hóa độc đáo, mà nơi đây còn chứa đựng sức sống mãnh liệt. Có người cho rằng điều này là do chia cắt về mặt địa lý khiến khu vực này khó giao thương với bên ngoài, bị núi Trà Đỉnh (Chading) và núi Nguyệt Quang (Yueguang) che chắn, cùng sự ngăn cách của sông Lão Nông (Laonong) đã giúp văn hóa nơi đây được bảo tồn nguyên vẹn. Tuy nhiên, ngôi làng Khách Gia còn khá bảo thủ này lại là nơi tiên phong trong phong trào bảo vệ môi trường, xây dựng cộng đồng và ý thức giữ gìn nét đẹp quê hương.
Do đó, thay vì nói rằng do sự chia cắt về địa lý khiến môi trường sống khá khép kín, thì chính xác hơn đó là do sự kế thừa và tiếp nối tinh thần của người Khách Gia trong thời đại ngày nay. Trong quá khứ, cho dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mọi người luôn chăm chỉ phấn đấu và cố gắng để tồn tại, đến thời hiện đại đã được chuyển đổi thành sự đồng cảm mạnh mẽ với quê hương và ý tưởng kiên định của những người con Khách Gia.
Đến lúc chia tay trong chuyến đi này, chúng tôi được dự một bữa tiệc dã ngoại ngay cạnh miếu thờ thần tài thổ địa - Miếu Phúc Đức Bác Công Câu, người dân địa phương thường gọi thân mật là “Miếu ông bác”, do ông Khưu Quốc Nguyên mời. Trong số những người tham dự có cả ông Huỳnh Sâm Tùng, người sáng lập tuần san “Today’s Meinung” và ông Ôn Trọng Lương (Wen Chung-liang), Chủ tịch Hiệp hội Nghiên cứu văn hóa Mỹ Nông (Rural Meinung Field Learning).
Mặc dù có sự khác biệt về tuổi tác, nhưng họ đều là những người tình nguyện quay về phục vụ quê hương, giờ họ hội tựu ở nơi đây để chia sẻ những câu chuyện về Mỹ Nông.
Trong không khí ấm áp của bữa tiệc, chúng tôi chợt nhận ra, giống như tiếng gọi từ tận đáy lòng của ông Chung Lý Hòa: “Máu của người dân quê hương phải chảy về quê hương, thì mới ngừng sôi sục!”. Chính sự đồng cảm và lòng khát khao muốn được bám rễ tại quê hương đã thúc giục những người con Mỹ Nông thuộc các thế hệ khác nhau sẵn sàng từ bỏ cuộc sống ở đô thị sầm uất để quay trở về xây dựng quê hương.
Chính những con người này đã giúp thị trấn Mỹ Nông nhỏ bé tiếp tục tích lũy nền tảng và duy trì sức sống lâu bền, giống như “những cọng củ cải lâu năm” được các bà mẹ Khách Gia trân trọng, dù trải qua bao phong ba bão táp vẫn tỏa hương thơm và mang đến vị ngọt cho mọi người.
Các thế hệ thanh niên khác nhau trở về Mỹ Nông phục vụ quê hương. Từ trái qua: Ôn Trọng Lương, Khưu Quốc Nguyên, Huỳnh Sâm Tùng.
Người Mỹ Nông không chỉ coi ô giấy dầu là vật dụng thiết yếu mà còn đưa vào phong tục và văn hóa truyền thống, trở thành nghề thủ công mỹ nghệ tiêu biểu quan trọng của địa phương.