Nàng hoa trẩu, loài hoa của vùng núi rừng cũng chính là ký ức chung của cuộc sống người dân Miaoli (Miêu Lật). Mỗi độ tháng 4 và tháng 5, cánh hoa rơi trắng xóa như mưa tuyết, phảng phất mùi hương trẩu nhẹ nhàng hòa quyện với cái lãng mạng bình dị của phố núi, cứ như rót ý thơ vào cuộc sống nơi đây. Phố núi Sanyi (Tam Nghĩa) và Nanzhuang (Nam Trang) Huyện Miaoli (Miêu Lật) vừa đạt được chứng nhận Cittaslow của Tổ chức thành phố chậm quốc tế nước Ý. Từ khi nhận được vinh dự này, cuộc sống của người dân có một vài thay đổi, nhưng dường như cũng không có gì khác, bởi sự "chậm rãi" chính là thái độ cuộc sống ở đây, như mạch nhánh tình yêu bám rễ vào lòng đất quê hương cội nguồn, họ lắng nghe âm thanh của thiên nhiên, sống hòa hợp với đất trời, ngày qua ngày, họ tin vào bản chất thuần túy đơn giản của cuộc sống, và rồi để họ quên đi sự huyên náo của đô thị, cùng nhau cảm nhận sức hút "chậm" của hai phố núi huyện Miaoli.
5 giờ sáng tinh mơ, con suối Zhonggang (Trung Cảng) ở Nanzhuang đã tụ tập các bà các cô giặt giũ quần áo, dòng suối chảy siết này như là một chiếc máy giặt thiên nhiên dành cho họ. Đến 7 giờ sáng, bóng dáng của các bà các cô đã xuất hiện xung quanh khu chợ Nanzhuang, lót tấm giấy các tông trên mặt đất rồi bày bán các loại rau củ quả tươi rói do vườn nhà tự trồng, đặt lên bàn cân và bắt đầu rao bán. Đúng 9 giờ 30 phút, còi báo động không kích lại vang lên như thường lệ....đây chính là hình ảnh cuộc sống thường nhật của người dân vùng Nanzhuang.
Đi lên một chút băng qua con hẻm Guihua (Quế Hoa) tấp nập người qua lại là đến thôn Shangkan (Thượng Khảm). Thời gian nơi đây dường như chững lại, với những căn nhà gạch đỏ, những kiến trúc làm bằng gỗ, con đường lát bằng những tấm đá, tất cả đều mang theo những vết hằn lịch sử. Kiến trúc của người Phúc Kiến và Khách Gia cùng tồn tại nơi đây, một bên có giáo đường Cơ đốc giáo, ở cách đó không xa là Chùa Yongchang (Vĩnh Xương), các cộng đồng dân tộc, văn hóa đa dạng đan xen nhau tỏa sáng, thể hiện một Nanzhuang chất chứa nền văn hóa đa nguyên bao dung và phong phú.
Sức sống mới của văn hóa địa phương
Trước đây ngành khai thác than và ngành lâm nghiệp là hai hoạt động kinh tế chính của Nanzhuang, phố cổ Shisanjian (Thập Tam Gian) trên con đường Zhongshan (Trung Sơn) hiện nay chính là mạch giao thông quan trọng thời bấy giờ, và cũng là con phố nhộn nhịp nhất của Nanzhuang. Con phố đủ các cửa hàng buôn bán giao thương, như cửa hàng gỗ, cửa hàng rèn sắt, tiệm làm tóc, tiệm tạp hóa, thậm chí còn có cả trạm chờ taxi. Cảnh phồn hoa của con phố chỉ đến năm 1963, khi cơn bão Gloria ập đến, nước cuốn trôi con đập, làm cho con đường Zhongshan bị ngập lụt, cư dân và thương gia nơi đây đành phải chuyển sang đường Zhongzheng (Trung Chính) sinh sống, rồi sau này con phố Zhongshan dần dần trở thành khu dân cư, không còn là khu buôn bán như xưa, từ đó nó bị lãng quên không còn sầm uất như xưa.
Cho đến thời điểm gần đây, khi Công sở hành chính Xã nhận được kinh phí trùng tu, tôn tạo phố cổ trên đường Zhongshan, thêm vào đó là sự ủng hộ của cư dân trong vùng và lớp trẻ hồi hương, mang trở lại sức sống cho phố cổ Shisanjian. Có nhiều lời truyền miệng nói về nguồn gốc của cái tên "Shisanjian", trong đó thường được nghe nhắc đến hai câu chuyện như sau, một là ngày xưa có ông lão nọ đi ngang qua khu này, do quá nhàn nhã không biết làm gì, nên đã tùy hứng đếm các cửa tiệm trên dãy phố, tổng cộng có 13 gian hàng, thế là con phố này được mang tên Shisanjian (Phố Thập Tam Gian). Cách nói thứ hai, vì trên con phố cổ này có 13 căn nhà liên tiếp nhau, nên người dân địa phương tiện thể đặt làm tên cho con phố. Tuy không thể xác nhận chính xác câu chuyện nào là có thật, nhưng cái tên được mọi người truyền miệng cho tới nay khiến cho phố cổ Shisanjian thêm phần thân thuộc.
Không giống như lối đi quanh co của con hẻm Guihua, phố cổ Shisanjian rộng rãi hơn nhưng không nhiều cửa hàng và du khách cũng ít, không gian này rất thích hợp để tản bộ thư giãn. Đi trên phố cổ Shisanjian sẽ phát hiện biển số nhà có hình dáng không giống nhau, biển số nhà làm bằng gỗ ngoài việc khắc tên đường và số nhà ra, còn được chạm khắc hoa văn hình chiếc nĩa, bánh kem, kéo. Những hoa văn này nhằm thể hiện nghành nghề làm ăn đầu tiên của chủ ngôi nhà thời phồn vinh trong quá khứ. Hoa văn hình chiếc nĩa bên cạnh hình túi xách có nghĩa là tiệm tạp hóa, hoa văn bát quái thì trước đây là cửa hàng xem tướng số, còn hoa văn cây kéo cùng cây lược thì tượng trưng cho tiệm cắt tóc, hình bánh kem có nghĩa nơi đây hồi xưa là cửa hàng bán bánh mì. Mỗi một tấm biển đều ẩn chứa nhiều bí mật chờ người đi đường đến để khám phá, tạo nên một sự thú vị lạ kỳ.
Tuy không nhiều cửa hàng trên phố cổ Shisanjian, nhưng những ai chọn nơi này làm ăn, đa phần đều là những người tràn đầy tình yêu với văn hóa địa phương. Bước vào bất cứ một cửa hàng nào, chủ tiệm dường như có cả một kho những câu chuyện sẵn sàng chia sẻ cho khách hàng. Đúng như vậy, tinh thần hiếu khách của người Khách Gia(Hakka) biểu lộ hết trên khuôn mặt của họ, và cửa hàng "Hakka Goods" là một trong số đó.
Hạnh phúc bên loài chim Ác là
Lưu Anh Hoa (Liu Ying-hwa) đến từ thành phố lớn Đài Trung, vốn làm trong ngành thiết kế sản phẩm, vì yêu mến văn hóa Khách Gia và cũng phải lòng với vùng non nước hữu tình Nanzhuang, nên cô đã chọn phố cổ Shisanjian, một nơi đong đầy ý nghĩa văn hóa làm điểm dừng chân, để rồi thành lập một cửa hàng lưu niệm văn hóa sáng tạo đầu tiên tại Nanzhuang, và những chú Ác Là là vùng núi rừng trở thành biểu tượng chú chim xanh hạnh phúc. Lưu Anh Hoa chia sẻ: "Màu xanh lam tiêu biểu cho chiếc áo truyền thống màu xanh của người Khách Gia, chim Ác Là là loài chim biết dự trữ lương thực, giống như việc những bà mẹ Khách Gia muối dưa cải, hơn nữa chim Ác Là còn là một trong số ít loài mà chim bố mẹ cùng nuôi dưỡng chim con", từ đó nó trở thành biểu tượng cho tinh thần của người Khách Gia trong lòng cô, và cũng mang ý nghĩa cùng chung hạnh phúc mà cô muốn gửi gắm đến bạn bè và gia đình.
Băn khoăn suy nghĩ khá lâu, Lưu Anh Hoa mới đặt tên cho cửa hàng là "Hakka Goods "(Hiếu khách bên nhau). Cô cho biết ý nghĩa “bên nhau” là gia đình bạn bè hạnh phúc quây quần, nên cô xem khách hàng là bạn và hoan nghênh mọi người cùng nhau chơi đùa (theo cách nói của người Khách Gia). Cũng giống như Nanzhuang có người Khách Gia, người Phúc Kiến, dân tộc Atayal, dân tộc Say-Siyat, có cả người di dân mới, văn hóa đa nguyên giao thoa kết nối tại nơi đây. Lưu Anh Hoa nói: "Ở Nanzhuang có sự dung hòa văn hóa chứ không bài xích lẫn nhau." Cho nên các yếu tố như áo xanh truyền thống Khách Gia, họa tiết hoa văn của dân tộc Atayal hay đai đeo hông bằng ống trúc của dân tộc Say-Siyat đều trở thành ý tưởng sáng tạo của cô, biến thành những chú Ác Là xanh lam đáng yêu.
Lưu Anh Hoa cho biết, cuộc sống của cô ở Nanzhuang rất phong phú, sáng dậy đi hái hoa rồi đến Nhà văn hóa Walo trò chuyện với thợ thủ công người dân tộc nguyên trú. Nanzhuang đâu đâu cũng thích hợp để tản bộ, rẽ một vòng bắt gặp ngay cảnh đẹp núi rừng, các bà mẹ Khách Gia thì luôn nhiệt tình đón tiếp cô, mời gọi cô vào nhà chuyện trò trà nước, đến chiều thì được mời ở lại ăn tối. Lưu Anh Hoa cười nói: "Thường tôi có việc đi bộ ra bưu điện chừng 5 phút là tới, nhưng vì cứ ghé thăm nhà mọi người, nên phải mất 2 tiếng đồng hồ mới về tới nhà."
Ngắm hoa Anh đào vào độ tháng 2, tháng 4 xem Đom đóm, thưởng thức hoa Trẩu vào tháng 5, ngắm sao trong bản hòa nhạc tiếng ếch kêu vào tháng 7, đến tháng 9 lại được thưởng thức Cua đồng tươi rói, độ lập đông tháng 11 thì cùng chung vui Lễ tế dân tộc Pasta'ay, v.v..., diện mạo vùng Nanzhuang cứ thế biến đổi nhịp nhàng mỗi tháng trong năm. Nhịp sống vùng Nanzhuang tuy chậm rãi nhưng lại làm được rất nhiều việc, Lưu Anh Hoa cùng bắt tay hợp tác với các bạn thanh niên hồi hương thành lập Hiệp hội phố cổ Shisanjian, tổ chức nhóm chợ, thiết kế trò chơi Board Game cho mọi người học tiếng Khách Gia, v.v... Lưu Anh Hoa hy vọng thông qua thiết kế sáng tạo đem sức hút văn hóa của vùng Nanzhuang và phố cổ Shisanjian đến gần hơn với mọi người.
Sáng tạo nông nghiệp Valai, tán thưởng vẻ đẹp vùng núi rừng
Đi dọc đến cuối con đường phố cổ Shisanjian, hiện lên trước mắt là một quán cà phê với phong cách nhẹ nhàng, đây cũng là cửa hàng nông phẩm sáng tạo của anh Khưu Tinh Uy (Chiu Hsing Wei), anh là người sáng lập nên Văn phòng nông thôn Dananpu (Đại Nam Phố) bồi đắp nuôi nấng văn hóa lâu đời vùng Nanzhuang. Sau khi thành lập đoàn thể Mountain Lodge chuyên cung cấp thông tin du lịch cho những tay du lịch balô, đoàn thể này tiếp tục sáng lập nên quán cà phê nông phẩm sáng tạo này. Cửa hàng Valai lấy nông nghiệp làm cốt lõi, hòa trộn với óc sáng tạo của giới trẻ, với mục tiêu đem sức sống mới vào ngành nghề vùng Nanzhuang. "Valai" là ngôn ngữ ngoại lai đặc biệt của người Khách Gia vùng Nanzhuang, ý nghĩa của nó trong tiếng dân tộc Atayal là "Thật", còn trong tiếng Khách Gia thì nó có nghĩa là lợi hại, hay tán thưởng một điều một vật gì đó tốt đẹp, "Valai" trở thành một ví dụ điển hình tốt đẹp nhất cho sự dung hòa văn hóa đa nguyên vùng Nanzhuang.
Cửa hàng nông phẩm sáng tạo Valai cung cấp các món ăn nguyên liệu nông phẩm địa phương, vào mùa Xuân, cửa hàng chế biến món măng tre Quế Trúc do người dân tộc gặt hái, mùa đông thì sử dụng nấm của người dân tộc tự trồng để nấu món canh gà nấm hương. Đến mùa hè, cửa hàng nông phẩm Valai dùng loại gạo được gieo trồng chung với Vịt tại địa phương, mật ong địa phương kết hợp với các loại rau củ quả do vườn người dân địa phương tự trồng để chế biến những món ăn thanh mát cho mùa hè nóng nực. Trong cửa hàng còn có món trà mật ong Walo Makauy đặc biệt, phong vị trà Makauy được pha chế từ mật ong lấy của các tiểu nông dân tộc tự nuôi trồng, kết hợp với hạt tiêu rừng trên núi, món trà lan tỏa hương vị văn hóa giao thoa thơm nồng. Anh Khưu Tinh Uy đã tạo ra một sân khấu cho nông phẩm địa phương tỏa sáng tại Valai, nhưng không chỉ thúc đẩy canh tác hữu cơ thân thiện môi trường, mà kỳ vọng lớn hơn nữa của anh chính là hành trình tìm lại giá trị văn hóa Khách Gia.
Hình ảnh canh tác truyền thống dọc theo tuyến đường giao thông Tỉnh lộ số 3 với phương thức một tầng là ruộng lúa nước, một tầng là trồng trà xanh và một tầng trồng quýt đang dần dần bị thu hẹp lại. Đây là phương thức canh tác nông nghiệp bậc thang thiên nhiên trên sườn núi của người Khách Gia địa phương từ hàng trăm năm nay, chứa đựng hàm ý văn hóa truyền thống Khách Gia. Thế nên bên trong cửa hàng đều bày bán loại trà Fanzhuang được rang sấy theo phương pháp cổ truyền, loại trà trần bì đặc sản của người Khách Gia, bánh pancake làm bằng gạo, bánh gạo có vị quýt thơm ngon, với hy vọng mang mạch sống mới cho phong cảnh đã mất đi của nơi đây.
Trên con phố cổ Shisanjian, lòng nhiệt huyết của thanh niên không hẹn mà gặp, họ là những người có chung tình yêu với mảnh đất này, như thể họ cùng bắt tay với kinh tế vùng núi rừng Nanzhuang, hâm nóng mạch sống văn hóa đa nguyên vùng Nanzhuang. Khưu Tinh Uy nói: "Tôi muốn biến phố cổ Shisanjian thành những trang sách", và muôn vàn hương vị đặc sắc phong phú của văn hóa vùng Nanzhuang cứ như đang chờ du khách đến để từ từ thưởng thức.
Du ngoạn Sanyi tận hưởng nghệ thuật
Đi tiếp về hướng Nam đến vùng Miaoli đặt chân đến phố núi Sanyi, nơi đây toát lên luồng không khí ngập tràn mùi hương nghệ thuật, một dãy bậc thang sặc sỡ sắc màu đánh thức thị giác của người đi qua, đây là Trường tiểu học Jianzhong (Kiến Trung) thôn Guangsheng (Quảng Thịnh). Trước ngôi trường trên sườn đồi là dãy thang 89 bậc, dưới sự thúc đẩy của Trưởng xã Sanyi ông Từ Văn Đạt (Hsu Wen-ta) và bàn tay thần kỳ của nhà nghệ thuật địa phương Trần Hạo Vu ̃(Chen Hao Yu), từng bậc thang được khoác lên mình hình ảnh đặc sắc nhất của vùng Sanyi như trạm xe lửa Shengxing, chiếc cầu đứt đoạn Longteng, mèo báo, hoa trẩu trơn. Bất kể người xem đứng ở góc dưới đất nhìn lên toàn cảnh, hay đứng ngay trên một trong những bậc thang, cũng có thể đứng ở trên cùng của dãy cầu thang, mỗi một góc độ đều đem lại một phong cảnh khác lạ, khiến cho người ta phải thốt lên vì ngạc nhiên.
Sanchahe (Tam Thoa Hà) là tên gọi cũ của thôn Guangsheng (Quảng Thịnh) ngày nay, đây cũng là khu vực phát triển sớm nhất vùng Sanyi. Nơi đây tập trung nhiều văn phòng hành chính, Chùa Ngũ Cốc (Wugu) với lịch sử lâu đời, hay tiệm tạp hóa xưa nhất vùng Sanyi, và dãy nhà dân cư tập trung hồi thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng, v.v..., mang giá trị văn hóa sâu sắc. Thưởng ngoạn thong thả thôn Guangsheng, du khách có thể tương tác với hình vẽ đầy sắc màu mang đậm văn hóa Khách Gia trên tường của dãy nhà trong thôn. Bắc một chiếc ghế đẩu ngồi xuống pha ấm trà nhâm nhi ngắm hoa Trẩu, đội chiếc nón lá lên đầu và tưởng tượng cảnh người dân nhặt than thời xưa, hoặc ngồi chồm hổm xuống đất cùng các bé thiếu nhi chơi trò bắn bi, đâu đâu cũng là những sáng tạo làm hài lòng mọi du khách. Thôn Guangsheng ôm ấp những ngôi nhà cổ kính tỏa ngát hương vị cuộc sống, có đôi khi bắt gặp hình ảnh các bà mẹ người Khách Gia đứng trước cổng nhà phơi dưa cải, hàng xóm láng giềng thân thiện trò chuyện qua lại, cả một con đường tràn ngập phong vị Khách Gia, quả đúng như với cái tên "Hành lang hiếu khách".
Hương khói hòa quyện trong Chùa Ngũ Cốc đã 208 năm, phía ngoài từng viên gạch đầy sắc màu được dán một cách tinh xảo thành bức tường hoa văn, những thanh trụ trong chính điện được khắc chạm họa tiết tỉ mỉ, tinh tế, nơi đây không chỉ là nhân chứng lịch sử mà còn tạo ra bầu không khí nghệ thuật truyền thống Đài Loan. Điện chính của Chùa Ngũ Cốc thờ Thần Nông Đại Đế, đây là ngôi chùa cổ nhất vùng Sanyi và cũng là nơi quy tụ tín ngưỡng của người dân trong vùng. Chủ tịch Ban quản lý đương nhiệm ông Hàn Mậu Kiệt (Han Mao Jie) cho biết, Thần Nông Đại Đế phù hộ cho mùa màng bội thu, quốc thái dân an, hành y cứu thế. Thời xưa khi vệ sinh y tế chưa phát triển như bây giờ, người dân thường đến chùa xin xăm thuốc, trước đây còn phân chia rất kỹ từng loại bệnh, như nội ngoại khoa, khoa mắt, phụ khoa, khoa nhi, cho tới nay những hộc tủ gỗ cổ vẫn còn cất giữ các loại xăm thuốc xưa. Ông Hàn Mậu Kiệt là người sinh ra và lớn lên tại Sanyi, ông chứng kiến sự phồn vinh và xuống dốc của Thôn Guangsheng. Ông chia sẻ: "Thôn Guangsheng có phố cổ phát triển sớm nhất vùng Sanyi, cho đến tận ngày nay vẫn còn có gia đình nấu cơm nước bằng bếp củi", người Khách Gia đem phơi khô các loại rau củ thừa hoặc muối rau củ, nơi đây nhìn thấy được tinh thần cần cù tiết kiệm của người Khách Gia, và trải nghiệm nền văn hóa lúa gạo của họ. Ông Hàn Mậu Kiệt nói trong sự kỳ vọng: "Hy vọng Thôn Guangsheng có cơ hội phát triển thành khu phố du lịch Long stay, để mọi người đến đây trải nghiệm cuộc sống truyền thống Khách Gia, và làm cho sự phát triển của khu phố thêm phần linh hoạt."
Vườn hoa loa kèn mỗi năm đến hẹn
Việc bảo vệ môi trường sinh thái cũng như sự tham gia của người dân trong công tác này đều là một trong những yếu tố đánh giá của công ước Cittaslow. Vùng Sanyi có một vườn đồi Hoa loa kèn dại bát ngát, đây quả là một hình ảnh tuyệt vời nhất tiêu biểu cho tinh thần nhịp sống chậm. Vườn đồi hoa Loa kèn không mang tính chất kinh doanh, cũng không mang lợi ích thương mại, nó chỉ đơn thuần là yêu thiên nhiên, bảo vệ môi trường của vợ chồng chủ vườn Vương Phùng Hoa (Wang Feng Hua), họ đã âm thầm chăm bẵm ngôi vườn sinh thái vùng núi rừng này suốt 30 năm, vườn đồi Hoa loa kèn bạc ngàn chính là món quà quý giá nhất của họ hồi đáp lại cho mảnh đất này. Vương Phùng Hoa chia sẻ: "Hoa loa kèn dại là đặc điểm của vùng sinh thái núi thấp Đài Loan, mùa Xuân hoa nẩy lộc đâm chồi, nhưng chỉ cần bị nhiễm thuốc diệt cỏ thì sẽ chết khi chưa kịp nở hoa."
Vương Phùng Hoa làm nghề điêu khắc gỗ nghệ thuật trong khu trung tâm Thành phố Sanyi, 30 năm về trước, anh tiếp quản đất đai của gia đình để lại, từ đó anh bắt đầu cuộc sống đi đi lại lại chăm sóc cho môi trường đất đai. Trước kia, gia đình anh từng trồng lúa và cây ăn quả, nhưng do sử dụng phân bón hóa học và thuốc diệt cỏ khiến cho đất nơi đây mất dần sức sống. Anh tâm sự: "Một khi xịt thuốc diệt cỏ thì đất phải mất 6 năm mới hồi phục lại diện mạo ban đầu". Qua một quãng thời gian không ngừng nỗ lực, cuối cùng vùng núi rừng đã sống lại, chim Đại Bàng bay lượn trên bầu trời, chim Ngũ Sắc, chim Phường chèo đỏ, chim Ác Là xanh lam đua nhau kéo về. Buổi tối trong vùng cứ như Dàn nhạc giao hưởng thiên nhiên hòa lẫn giữa tiếng khỉ rộn ràng và tiếng ếch nhái vang tai.
Để bảo vệ môi trường sinh thái nguyên sơ, nên không thường xuyên mở cửa cho khách tham quan. Mỗi năm đến mùa Hoa loa kèn nở rộ vào tháng 6, tháng 7, anh Vương Phùng Hoa mới cho đăng thông tin mở cổng vườn đón khách tham quan trên Fanpage. Vườn đồi Hoa loa kèn không thu phí vào cổng, đôi khi chủ vườn còn chuẩn bị trà nước và món mì dưa cải Khách Gia mời mọi người thưởng thức, có lẽ đây cũng là tính cách hiếu khách thiên bẩm của người Khách Gia. Thậm chí có khi cả gia đình anh còn tình nguyện làm người hướng dẫn giải thích đặc điểm sinh thái của vườn hoa, hy vọng mọi người sẽ cảm nhận được sự giao hòa với thiên nhiên trong lúc ngắm Hoa loa kèn.
Thưởng trà ngắm hoa, viết lên ý thơ cuộc sống
Sanyi một nơi non nước hữu tình với dáng vẻ đậm chất nghệ thuật điêu khắc đã thu hút và níu chân biết bao nhà nghệ thuật đến đây sinh sống. Chủ tịch Hiệp hội điêu khắc Thái Hiến Đường (Cai Xian Tang) chia sẻ: "Điêu khắc vùng Sanyi mang phong cách tự do, người có chung sở thích điêu khắc thường đến đây giao lưu." Với dân số 17 nghìn người, thì vùng Sanyi đã có hơn 200 nghệ nhân điêu khắc. Hai vợ chồng anh Tô Văn Trung (Su Wen Zhong) và chị Tăng Uyển Đình (Zeng Wan Ting) cùng sáng lập ra Cửa hàng gốm sứ vải vóc sáng tạo Taobu, một người miệt mài nung gốm sứ bằng củi, một người biến những mảnh vải thành món hàng nghệ thuật, họ là những người từ nơi khác dừng chân tại Sanyi, ấy vậy mà gắn bó với mảnh đất này đã hơn 20 năm, Sanyi đã trở thành quê hương thứ hai của họ.
Nhan sắc Sanyi được tô điểm bởi những nàng hoa Mận, hoa Trẩu trắng xóa, Tử đằng tím rũ một góc trời, hoa Loa kèn xòe rực rỡ, đóa Tương tư vàng óng ả, chị Tăng Uyển Đình vừa đùa vừa chia sẻ: "4 mùa Sanyi đều mang phong cảnh hoa khác nhau, điều chán nhất ở Sanyi là màu xanh, mà màu xanh lại mang trong nó đủ cung bậc đa dạng." Vì là người thích uống trà, nên tất cả các sáng tác của hai vợ chồng đều không thể tách rời với trà. Anh Tô Văn Trung nói: "4 mặt Sanyi đều là cảnh đẹp, chúng tôi thường hẹn bạn bè ngồi dưới gốc cây pha trà đàm đạo", dưới cảnh quan thanh tao nhàn nhã cuộc sống mới đơn giản và lãng mạn làm sao. Chính những xúc động trước cảnh đẹp dâng trào trong tim là nguồn cảm hứng sáng tác dạt dào, thế nên các nhà nghệ thuật họ không hẹn mà gặp tại nơi đây.
Xã trưởng Từ Văn Đạt nói: "Chứng nhận thành phố sống chậm Cittaslow là một vinh dự mà cũng là một trách nhiệm." Mục tiêu theo đuổi của thành phố sống chậm là tạo nên những điều tốt đẹp hơn và nâng cao chất lượng cuộc sống. Cảnh đẹp nhất của Đài Loan chính là con người Đài Loan, thành phố sống chậm ở Miaoli đang cố gắng nuôi dưỡng con người, bất kể là người địa phương hay người nhập cư, thì trong tim của họ đều mang một tình yêu sâu sắc dành cho mảnh đất này. Cuộc sống chậm rãi vùng núi rừng giang tay vẫy gọi bạn bè khắp nơi đến thưởng thức nét đẹp nơi đây, cùng phác thảo những nét vẽ hạnh phúc lên trang sách thành phố chậm đáng để sống này.