Hội tụ sự thông thái của nhiều người, để xây dựng thương hiệu Đài Loan
Đằng sau những thành tích đáng nể, thật ra đoàn múa Diabolo Dance Theatre chưa bao giờ dừng bước trên con đường theo đuổi cái đẹp, nghệ thuật và biểu diễn.
Về điểm này, Chủ nhiệm Vương Ánh Dương của Trung tâm Văn hóa Giáo dục Đài Bắc tại Philippnes, người đã từng cùng họ đến Philippines biểu diễn 17 năm trước có thể chính là người hiểu rõ nhất. Ông Liu Le-chun đã tường thuật lại rằng: “Sau khi xem biểu diễn của chúng tôi, cô ấy đã miêu tả như thế này: ‘So với mười mấy năm trước, đoàn Diabolo Dance không chỉ tiến bộ một chút ít, mà là tiến bộ vượt bậc.’”
Để có thể thiết kế một chương trình biểu diễn hoành tráng như vậy, ông Liu Le –chun nói rằng, đồng nghiệp làm việc chung đều rất quan trọng. Ông nói, biểu diễn của Diabolo Dance là “sáng tác tập thể”, sau khi đạo diễn đưa ra khái niệm, trong đoàn, các nhà nghệ thuật đến từ các lĩnh vực khác nhau sẽ bắt đầu cùng suy ngẫm, đưa ra ý tưởng của mình, rồi cuối cùng sẽ hòa quyện các ý kiến này vào nhau, dựng nên bộ dạng biểu diễn thực tế trên sân khấu.
Cách làm này nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế có độ khó cao, ông nói: “Chúng tôi thông qua sự liên kết hữu cơ giữa người với người, mới có thể dung hòa các mặt, để đưa ra được những nội dung này.”
Về yếu tố “Know –How” mà người ngoài không thể mang đi, ngoài mang lại cho khán giả những vở diễn cuốn hút như “VALO phần 1 – Amoeba” và “VALO phần 2 – Island”, cũng đã gây được sự chú ý của đoàn xiếc Mặt trời (Cirque du Soleil) Canada, họ đã ngỏ lời mời xin sáp nhập với đoàn Diabolo Dance, nhưng ông Liu Le-chun không nhận lời.
“Tôi rất cám ơn sự đánh giá cao của họ, đây thực sự là một cơ hội tốt, nhưng tôi cảm thấy, nếu trở thành một thành viên của họ, hình như sẽ không thể trở thành bộ dạng Diabolo Dance mà tôi đã tưởng tượng.”
Vậy rốt cuộc thế nào mới là bộ dạng “Diabolo Dance” thật sự? Chơi bóng diabolo, xiếc, vũ đạo, tạp kỹ, hay âm nhạc? Về cách phân loại mà các giới vạch ra, ông Liu Le-chun chỉ nói: “Bạn muốn phân loại như thế nào cũng không sao, nhưng với chúng tôi, Diabolo Dance không giới hạn bất kỳ hạng mục biểu diễn nào, hoặc là phải giống ai, chúng tôi chỉ là những linh hồn mang tên Diabolo Dance.”
Những linh hồn này, cũng giống biểu tượng của đoàn là “vô hạn”, dùng cách biểu diễn không khuôn khổ, không đặt giới hạn, để đưa khán giả tiến đến “hòn đảo mộng mơ” trong lòng, tìm lại đôi cánh trời sinh để trở thành Peter Pan, bay lượn trong niềm hạnh phúc. Ông Liu Le-chun nói: “Đây là thiên phú mỗi người đều có khi sinh ra”, nhất là mỗi khi nghe tiếng thảo luận của các khán giả nhỏ tuổi với bố mẹ từ ghế ngồi, ông đều cảm thấy rất vui, “vì chúng tôi đã khiến cho mỗi người đều dệt ra câu chuyện của mình trong hội trường.”
Trong tương lai, ông Liu Le-chun hi vọng Diabolo Dance có thể trở thành một kênh chung, tiếp tục tiếp nạp thêm nhiều ý tưởng sáng tạo, kinh nghiệm và kỹ thuật, “vì trước đây tôi đã biết, tôi muốn tạo ra một nơi để nhiều nghệ sĩ Đài Loan có thể tỏa sáng hơn nữa”. Ông nói.
“Ước mơ Diabolo” của ông Liu Le-chun tiếp tục tỏa sáng nhờ sự chăm chỉ và đam mê với sân khấu của nhóm nghệ sĩ Đài Loan này.